Có người dành cả đời mình chỉ để tìm kiếm một tình yêu đích thực. Có người chỉ mới quen vài ba câu đã vội vã yêu nhau. Tình yêu vốn dĩ là một thứ tình cảm kì lạ của con người, vừa lung linh vừa khó đoán.
Có bao giờ em thắc mắc định mệnh thật ra là gì không?
Người ta hay bảo gặp được nhau là chữ duyên, đi cùng nhau lại là cố gắng. Cũng không ít người bảo đó là nợ, vì kiếp trước chưa trả hết cho nhau nên bây giờ phải trả. Em biết không, mỗi người đi qua cuộc đời của mình đều có ý nghĩa cả. Việc của em là chấp nhận và đối mặt với nó, như con nhộng phải tự mình chui ra khỏi cái kén để có thể trở thành một chú bướm xinh đẹp vậy.
Đừng buồn vì ai đó đi qua đời và khiến em tổn thương. Chính nhờ nó mà em sẽ mạnh mẽ và trưởng thành hơn. Hãy nhớ kim cương được hình thành dưới áp lực còn vàng thì được rèn giũa trong nhiệt độ. Bất kì điều gì trên thế giới này cũng đều có thời điểm của riêng nó. Kể cả em cũng vậy, không ai giống ai cả. Nhanh hay chậm, sớm hay muộn em không thể quản nó, nhưng có một điều duy nhất em cần làm là bình tĩnh đợi chờ.
Người ta thường nói giục tốc sẽ bất đạt, chỉ cần đúng lúc mọi thứ sẽ trở nên hoàn hảo như một sự an bài kì diệu của thượng đế vậy. Chuyện tình yêu chính là như vậy. Thế nên trước khi hoàng tử của đời mình xuất hiện, em hãy trở thành một cô công chúa tuyệt vời nhất để khi gặp họ, em có thể tự tin đứng sánh vai cùng họ. Vốn dĩ cuộc sống này chính là… Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là hạnh phúc. Thời gian thích hợp gặp một người không thích hợp là sai lầm. Thời gian không thích hợp gặp một người không thích hợp là viển vông. Thời gian không thích hợp gặp một người thích hợp là tiếc nuối.
Thời gian sẽ đền bù xứng đáng cho những người biết kiên tâm chờ đợi.
Có những thứ nhất định không được vội vàng, nếu người dành cho em chưa đến thì hãy cho rằng đó là khoảng thời gian để em chuẩn bị cho mọi thứ tốt hơn. Bất kể em từng trải qua khổ đau gì trong tình cảm cũng hãy tin rằng bởi lẽ ông trời đã dành sẵn cho em thứ tốt đẹp nhất vào giờ phút sau cùng.
Định mệnh cũng chỉ là một cách nói, lương duyên hóa ra cũng là một thứ bình dị. Đàn ông biết lo, gặp đàn bà biết nghĩ. Đàn ông biết thương, liền gặp đàn bà biết nhớ. Đàn ông biết đợi, mới gặp đàn bà biết chờ. Đàn ông biết thay đổi, gặp đàn bà biết tha thứ. Đàn ông chân thành, ắt sẽ gặp đàn bà thật tâm……Rồi sẽ đến một ngày em gặp người đàn ông tôn trọng mình, yêu thương và trân quý và giữ lấy em như một báu vật.
Rồi thì ai cũng sẽ có hạnh phúc. Khi người ấy xuất hiện, em sẽ nhận ra rằng mọi thứ trước đây em gặp đều có nghĩa và để gặp được anh thì chờ đợi bao lâu cũng là xứng đáng và vì… chính là anh thì muộn một chút cũng có sao đâu.
Chẳng phải chỉ cần gặp đúng người thì sự chờ đợi của em đều thật sự đáng giá?
25 Tháng Mười Hai, 2019